Từ "sư ông" trong tiếng Việt thường được sử dụng để chỉ những người đàn ông tu hành trong đạo Phật, thường là những vị thầy có trình độ trung cấp, có thể là người đã được truyền dạy và có một số kinh nghiệm trong việc giảng dạy và hướng dẫn tín đồ.
Định nghĩa:
Ví dụ sử dụng:
Cách sử dụng thông thường:
Phân biệt các biến thể:
Sư: Là từ chỉ chung về người tu hành, có thể là sư thầy, sư cô. Tuy nhiên, "sư ông" đặc biệt chỉ người đàn ông.
Sư thầy: Thường dùng để chỉ một người thầy trong chùa, có thể là "sư ông" hoặc "sư cô".
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Sư thầy: Cũng dùng để chỉ người hướng dẫn trong đạo Phật, nhưng không phân biệt giới tính.
Đại sư: Thường chỉ những vị thầy có trình độ cao hơn, có thể là lãnh đạo trong một thế giới tu hành lớn hơn.
Thượng tọa: Một danh hiệu dành cho các vị thầy có vị trí cao trong hệ thống tăng lữ Phật giáo.
Nghĩa khác nhau:
Mặc dù "sư ông" chủ yếu chỉ người đàn ông tu hành, trong một số ngữ cảnh, nó cũng có thể được dùng để chỉ những người có kinh nghiệm hoặc kiến thức về một lĩnh vực nào đó, nhưng điều này ít gặp hơn.
Kết luận:
"Sư ông" là một từ ngữ rất quan trọng trong văn hóa Phật giáo Việt Nam, thể hiện sự tôn kính đối với những người có tâm nguyện tu hành và truyền bá giáo lý.